Chu Dịch nhận ra đám cá trắm đen kia, cả đám đều có tính tình gian xảo lười biếng, ăn linh mễ rồi nhưng không muốn tìm vật báo ân, chỉ chờ chực ở chỗ này để tiếp tục ăn.
Một thiếu niên mặc áo gai ôm vò rượu chạy tới, ngồi xổm xuống bên cạnh Chu Dịch, mở chiếc bát sứ dày đậy kín miệng lọ, rót đầy một chén trắng rượu gạo trong suốt như ngọc.
“Đạo gia, đây là rượu mẹ ta mới ủ, để cho ngài nếm thử mùi vị.”
Chu Dịch đón lấy chiếc chén sứ to kia, ngửa đầu uống cạn, gật đầu nói.
“Mùi vị không tồi, trở về nói với mẹ của ngươi, gạo Dịch có lai lịch bất phàm, vốn chính là nguyên liệu ủ rượu cực thượng đẳng, bỏ thêm những thảo dược khác ngược lại làm giảm đi mùi vị.”
Tuy rằng gạo Dịch là sản phẩm thứ cấp suy thoái của linh mễ, nhưng lại là nguyên liệu cơ bản nhất dùng để sản xuất linh tửu, mùi vị vốn có của nó hơn xa những nguyên liệu ở phàm tục.
“Biết rồi, trở về sẽ nói lại với mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play