“Thập Vạn Đại Sơn này không thuộc về bất kỳ ai, đạo trưởng không cần phải xin phép lão nhân.”
Kim Kinh ngồi xổm bên bờ, nhìn về phía cần câu thẳng tắp bên bờ hồ, trên đầu cần câu có móc một hạt gạo, cười nói: “Ta đời cá đánh cả, chưa bao giờ nhìn thấy cần câu thẳng như vậy, lẽ nào đạo trưởng lại học theo vị Tiên Hiền nào sao?”
“Bần đạo đang kết thiện duyên, chờ cá tới báo ân.”
Khi Chu Dịch nói chuyện, đám cá vừa rồi bị Kim Kinh dọa chạy mất, lại không kiềm chế được sức hút của linh mễ mà bơi lại đây.
Há mồm nuốt linh mễ vào trong bụng, đuôi cá đong đưa, vụt một cái không thấy bóng dáng đâu.
Chu Dịch bấm tay bắn ra, lại móc linh mễ lên đầu cần câu, đợi một lát lại có cá bơi tới, sau khi nuốt mồi thì biến mất không thấy đâu.
Kim Kinh nhìn thấy thú vị, nên đã ngồi xuống bên bờ hồ xem câu cá, thuận miệng hỏi: “Đạo trưởng, tại sao lại đến nơi hoang sơn dã lĩnh này tu hành?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play