“Nghe đồn số lượng tu sĩ xuống núi, gồm có ba vị chân quân, mấy chục chân nhân, đến cả ngàn đệ tử Luyện Khí kỳ.”
Địch Khang không hề có ý kiến gì về chuyện tu sĩ Đan Đỉnh Tông đảm nhiệm chức vị tổ sư, trong Tu Tiên giới, kẻ mạnh luôn đứng đầu, huống chi đối phương không phải chỉ hơi mạnh hơn một chút thôi đâu.
“Trưởng lão, chỉ sợ đối phương sẽ tự lập môn hộ, chiếm lấy vị trí của Bạch Vân Quan!”
“Thời thế đã thay đổi! Người sáng suốt đều có thể nhận ra được, Tiên đạo chỉ là ánh chiều tà hoàng hôn, tương lai tất nhiên là do triều đình thống trị Vân Châu rồi.”
Chu Dịch nói: “Cho nên Quảng Minh đế, bất kể là vì quyền lực, hay là vì muốn duy trì hoàng tộc, tất nhiên sẽ nghĩ cách hạn chế tu sĩ Đan Đỉnh Tông, Bạch Vân Quan đúng là một quân cờ có ích.”
Địch Khang lo lắng nói: “Hiện giờ trong quan chỉ cung phụng một vị Kim Đan, mà còn là chân quân Quỷ đạo, cũng không phải là đối thủ của đám tu sĩ Đan Đỉnh Tông!”
Mười lăm năm trước Bạch Vân Quan đã cung phụng Hoàng Ngọc Nương như là một lão tổ, triều đình cũng không thèm hỏi đó là quỷ hay là người, lập tức sách phong làm Huyền Minh Diệu Viễn Hiện Hữu Nguyên Quân, cống hiến cho Tiên Bổng Ty, tuyên bố khắp nơi rằng chân quân giáng xuống Lôi Pháp bảo hộ Càn Kinh. Bạch Vân Quan ở khắp nơi đều thờ phụng tượng thần, sau nhiều lần Hoàng Ngọc Nương ra tay huỷ diệt yêu ma quỷ quái, cứu tế trị nạn, bá tánh Đại Càn đã gọi một cách thân thuộc là Hoàng nương nương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT