Chúng đệ tử nghe vậy mặt lộ vẻ hổ thẹn, tu sĩ đạo môn niệm tụng kinh văn thời gian dài, từ nhỏ đã được tiếp thu hun đúc và huấn đạo, tu hành cần phải thanh tịnh tự nhiên, không mơ ước phú quý phàm trần.
Kết quả tiềm tu một năm dưới Địa cung , rất nhiều đệ tử lén lút nghị luận,tràn đầy oán niệm với quy định cấm rời khỏi Địa cung của tông môn.
“Phú quý dễ dàng có được như vậy sao? Bây giờ các ngươi đi ra ngoài, dựa vào tu vi pháp thuật, chính xác là có thể sống phú quý thoải mái.”
Chu Dịch tiếp tục hỏi: “Nhưng linh khí thiên địa bây giờ đã rất loãng, sau này tu sĩ sẽ trở nên thưa thớt cho đến khi họ hoàn toàn biến mất, không có pháp thuật thì làm được gì bây giờ?”
Dư Thọ trầm ngâm một lát, nói: “Ý của trưởng lão là có thể dùng tác phẩm Tiên Hiền để đổi lấy phú quý sao?”
“Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Chu Dịch gật đầu nói: “Trên đời này không hề thiếu những người muốn tu tiên, hoặc là có thể nói không hề thiếu những người muốn trường sinh, nhưng loại người này lại nắm giữ phú quý quyền thế. Các ngươi chỉ cần am hiểu kinh văn trường sinh, cho dù không thi pháp luyện đan, cũng có thể kiếm được tiền tài!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play