Nguyên nhân là như vậy, nên giữa tán tu với nhau căn bản không có đạo hữu.
Tán tu tu luyện chính đạo công pháp, còn nguy hiểm hơn so với tu sĩ ma đạo, dù sao thì trên người tu sĩ ma đạo có âm khí dày đặc, ma vân cuồn cuộn.
“Tất nhiên là có quản, rất nhanh đã tra ra được hung thủ, giết chết ngay tại chỗ.”
Trần Dương thở dài nói: “Tu sĩ tranh mệnh với trời, cháu trai kia của ta bạc mệnh thì cũng thôi. Kết quả hôm trước có người truyền lời, muốn lấy di vật tổ tiên của chúng ta, nếu không thì sẽ bị đoạn tử tuyệt tôn, nên mới ngộ ra chuyện vừa rồi là mưu tài hại mệnh!”
Chu Dịch đã sớm đoán được nguyên do, hỏi: “Vậy ngươi tính toán như thế nào?”
“Truyền thừa của tổ tiên đã bị bại lộ, trốn được hôm nay, tránh không qua ngày mai, ta tính toán dời cả nhà khỏi phường thị.”
Trần Dương giọng căm hận nói: “Nhưng mà thằng cháu trai của ta không thể nào chết vô nghĩa như vậy được, nguyện dùng truyền thừa của tổ tiên để trả thù, xin ân công ra tay giúp tiểu lão nhân báo thù.”
Tất Tích các
Chu Dịch trầm ngâm hồi lâu, trả lại miếng ngọc bội.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT