Lương Hằng vừa lấy máy hút lông từ frong tủ ra, định quét sạch lông mèo trên ghế sofa rồi mới ngồi, không ngờ Giang Long Thắng đã ngồi phịch xuống chỗ Tú Phân hay nằm nhất.
Lương Hằng động tác khựng lại, ánh mắt dừng trên quần âu vải cashmere của Giang Long Thắng muốn nói lại thôi.
Phải biết loại vải này không chỉ đặc biệt dính lông, lông mèo còn rất dễ chui vào, hơn nữa vải tối màu dính lông càng dễ thấy.
Nhưng đã ngồi rồi, không kịp nữa... nghĩ đến vjệc đối phương vừa mở miệng đã là điều mình không thích nghe, Lương Hằng quyết định không nhắc nhở nữa, về phòng nhanh chóng thay một cái quần ngủ không dễ dính lông.
Lương Hằng lấy mấy chai đặt lên bàn trà: "Anh rể, chuyện này thật sự không phải như anh nghĩ đâu, đợi lát nữa gặp mặt anh sẽ biết, bây giờ tôi nói nhiều thêm anh cũng không tin."
Giang Long Thắng trợn tròn mắt, trông như con cú mèo mặt chữ điền không lông, vừa định mở miệng thì cửa truyền đến tiếng mở kho"a vân tay. 
Giang Long Thắng xoẹt một cái đứng dậy, ông đã biết đứa trẻ này là do con trai xúi giục hai người nhận nuôi, so với cô em gái và em rể không hiểu chuyện, con trai ruột mới thích hợp nhận cơn thịnh nộ của ông hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play