Lúc tìm Khả Thần chuyển khoản còn bị ông liếc một cái, Khả Thần suốt quá trình muốn nói lại thôi, cuối cùng vì thấy cậu yêu thương đồng học nên đành lờ đi chuyện cậu mang điện thoại và lấy ra trước mặt cả lớp.
Chỗ nào có ánh sáng tất có bóng tối, ngoài đa số người bình thường có độ hảo cảm tăng lên với hành động hôm nay của Giang Trĩ Dã, vẫn có một số ít người tâm địa đen tối.
Họ cho rằng nhà Giang Trĩ Dã giàu như vậy, cho một vạn tệ cũng như họ cho mười tệ thôi, vậy mà vẫn được chú ý nhiều như thế, bất quá chỉ là có một người cha tốt mà thôi, trong lòng ghen tị lắm.
"Ghê thật đấy, tiền tiêu vặt một năm của tôi còn chưa được một vạ vạn." Bạn cùng bàn của mắt kính lẩm bẩm mỉa Lục Thời Thận, cậu mai, "Ra tay một phát là năm con số, sao trước đây chưa thấy cậu ta hào phóng thế nhỉ? Chắc là lấy tiền ném cho Đỗ Phi Phi xem đây mà, hừ!"
Tay đang viết của Lục Thời Thận khựng lại, sắc mặt tối sầm như sắp nhỏ
Vốn dĩ nhìn thấy đồng dạng con ngươi đen và hai xoáy tóc đã khiến anh có suy đoán, lại thấy biểu hiện của Giang Trĩ Dã lúc quyên tiền... và đôi tai ửng đỏ của Đỗ Phi Phi...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT