Giang Trĩ Dã vẫn bị tiếng chuông báo thức đánh thức, bực bội vò một nắm tóc mái trước trán.
Cảm nhận được chuyển động rõ ràng bên giường, cậu nhíu mày hé mắt, nhìn rõ dáng người cao ráo ngồi bên cạnh, đôi mắt chợt mở to: "Anh! Sao anh vẫn còn ở đây?!"
Lục Thời Thận vẫn mặc đồng phụe trường Nam Cao, ngủ cả đêm với bộ đồng phục nên không tránh khỏi vài nếp nhăn. *
Tuy nhiên ngoại trừ dấu vết trên đồng phục, gương mặt anh chẳng có chút dấu hiệu vừa tỉnh giấc nào, nghe câu hỏi của Giang Trĩ Dã liền nghiêng đầu, nhẹ giọng đáp: "Không đi được."
Vừa nói vừa giơ tay lên, để lộ bàn tay trái đang bị đứa nhỏ nắm chặt.
Giang Trĩ Dã: "..."
Hành động rò rỉ tình cảm của đứa nhỏ đã khiến cậu phải nuốt ngược lại cả ngàn câu "ngôn ngữ lập trình C ngọt ngào".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play