Ngay khi anh tưởng mọi thứ bị đóng băng, nhóc con đang vẫy vẫy bàn tay nhỏ cố gắng đánh thức Lục Thời Thận đang mất tập trung, nhưng anh vẫn không có phản ứng gì.
Cho đến khi Giang Trĩ Dã mặt mày cau có đẩy cửa bước vào, nhìn thấy tình cảnh trước mắt bước chân chợt khựng lại: "Trời ạ! Hai người đang làm gì vậy?"
Tại sao Lục Thời Thận lại quỳ trước mặt nhóc? Quỳ xin nhóc nói thêm vài từ? Chăm chỉ đến thế cơ à? Ngành giáo dục giờ cạnh tranh dữ vậy sao? Không thể nào chứ?
Chính vì Giang Trĩ Dã biết tên khốn này giỏi giữ thể diện đến mức nào, nên khi thấy cảnh tượng này thực sự khiến cậu ngớ người, suýt nữa đã buột miệng chửi thề trước mặt nhóc con.
Lục Thời Thận hơi thở ngưng một chút, không để lộ dấu vết mà hít một hơi thật sâu, mới vỗ vỗ đầu gối đứng dậy ngồi lại vào ghế, nhẹ giọng đáp: "Chân tê thôi."Giang Trĩ Dã bĩu môi, chợt hơi hối hận vì không đi nhanh thêm vài bước, đến sau lưng nhóc con để cùng được lợi, dù sao những năm qua, cậu toàn chịu thiệt thòi.
Tên khốn này đã gây ra bao nhiêu tổn thương công khai và ngấm ngầm cho cậu? Càng nghĩ càng thấy quỳ xuống thôi chưa đủ, Lục Thời Thận phải dập đầy mới phải!
Qua một hồi như vậy, Lục Thời Thận đã lấy lại lý trí, Giang Trĩ Dã cũng không còn lải nhải về tin đồn trên diễn đàn nữa, nhóc thấy hai bố đều trở lại bình thường, cũng lập tức lắc đầu lắc não tiếp tục làm nhóc con vô lo vô nghĩ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play