Giang Trĩ Dã suýt buột miệng chửi thề, nhưng vẫn cố nhịn, tắt âm thanh rồi mới vung ngón tay giận dữ: "Cậu tốt nhất là thế!"
Đệt mẹ, thằng chó này lúc bị đánh tơi bời cũng chưa thấy kêu đau, giờ đứng trước mặt con trai cậu lại ra vẻ yếu đuối thế? Không cần nghĩ cũng biết tên này cố tình diễn trước mặt thằng bé.
Đôi mắt đen sâu của Lục Thời Thận nhìn chằm chằm vào cậu thiếu niên đang nổi cáu trước mặt.
Cảm xúc của Giang Trĩ Dã rất dễ bị kích động, anh biết cậu không chỉ sợ đau, dễ khóc, mà khi kích động còn rất dễ bị dồn máu lên mặt, từ má đến quanh mắt, rồi đến cổ, tất cả đều nhuộm một màu hồng như hoa đào, khiến người ta không nỡ rời mắt.
Nhưng đáng tiếc, lần này Giang Trĩ Dã không nổi cáu lâu, hít sâu bình tĩnh lại rồi đi thẳng vào vấn đề: "Anh vẫn còn nhận dạy kèm không?Cậu biết chuyện Lục Thời Thận dạy kèm là vì hoa khôi cấp hai mà cậu từng theo đuổi muốή nhờ anh dạy nhưng không đăng ký được, nghe nói hai nhà là họ hàng nên nhờ Giang Trĩ Dã giúp nói.
Đệt mẹ, chỉ cần nhớ lại thôi cũng thấy tức!
Lục Thời Thận hơi ngạc nhiên nhướn mày: "Dạy cậu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play