Lục Thời Thận tiến đến khoảng cách chưa đầy một gang tay, ngay khi Giang Trĩ Dã định tránh đi thì anh bỗng cong môi.
Vẻ nguy hiểm ẩn hiện trong đôi mắt lạnh lùng chợt biến mất, ngũ quan dịu dàng như khi đối mặt với bé Giang Thời Nặc, anh ghé vào tai Giang Trĩ Dã thì thầm: "Thuốc ngon đấy, không trách cậu nghiện thế."
Giang Trĩ Dã bị hơi thở nóng ấm hun đỏ vành tai, vội đẩy người kia ra xa: "Anh có bệnh à!"
Lục Thời Thận không đáp, nhưng Giang Trĩ Dã lại thấy gió đêm đông lạnh thổi càng lúc càng nóng, trong lòng bồn chồn kho" hiểu.
Cậu đứng thẳng người dậy, nhìn về phía bóng đêm phía trước, lại rút một điếu thuốc mới, kết quả vừa hút được hai hơi đã bị người bên cạnh cướp mất.
Lục Thời Thận tự nhiên như không đưa thuốc lên miệng, lúc này Giang Trĩ Dã hết bồn chồn luôn, chỉ muốή đấm người.
"Anh có bệnh thì đi chữa đi, cứ lấy thuốc của tôi làm gì!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT