Mặt trời chiều dần lặn, nhuộm vàng cả bầu trời phía tây. Bốn người, hai lớn hai nhỏ, cầm ghế đẩu nhỏ khom người, ngồi trong sân hái lý nhặt rau đền dại.
"Chị, như thế này tách ra, đúng không?" Cô bé vui vẻ giơ cao thành quả trong tay.
"Đúng rồi, tốt lắm." Điền Anh nhìn qua, nở nụ cười khích lệ.
Điền Dương và Điền Lan, hai đứa trẻ khuôn mặt nghiêm túc, chăm chú, đôi tay nhỏ bé khéo léo làm một cách cẩn thận. Điền Anh cũng muốn bồn dưỡng hai đứa trẻ tự tay làm việc, nên đương nhiên sẽ không lên tiếng can ngăn.
Hơn nữa trẻ con muốn giúp đỡ là điều đáng khuyến khích, cô không muốn làm tổn thương lòng tự tin hay sự chăm chỉ của chúng.
"Mấy tháng nay ở nhà, cậu cũng sống không tệ nha." Trong lời nói ẩn chứa một chút ý tứ, ánh mắt liếc nhìn Điền Anh đang rửa bát, rồi lại lặng lẽ nhìn vào người đàn ông đang cặm cụi trong bếp.
Trong bếp, người đàn ông đứng nghiêng mình, vòng eo rắn chắc được quấn dưới tạp dề , dáng người vạm vỡ bóng lưng cường tráng. Động tác thuần thục nấu ăn, là bộ dáng lên được phòng khách xuống được phòng bếp, khiến người khác liên tưởng đến một người chồng đảm đang, một người cha yêu thương gia đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT