Thời gian ly hôn, người chồng đã làm ầm ĩ không ngừng, thậm chí có hành vi bạo lực gia đình. Khi đó cục trưởng Lưu giận đến mức bắt giam người chồng và giam giữ anh ta một thời gian. Sau đó chuyện mới được giải quyết.
Từ đó bố mẹ Trần Kiệt Dung không nhắc đến chuyện hôn nhân của chị ấy nữa. Thấm thoắt đã ba mươi năm trôi qua, Trần Kiệt Dung đã quen với cuộc sống một mình. Sau khi nghỉ hưu, chị ấy tập yoga, học kỹ năng chỉnh sửa video, bắt đầu chia sẻ kiến thức pháp y trên mạng. Những bài giảng của chị ấy rất được yêu thích, tên tài khoản của chị ấy là “Nhớ về cố hương”. Mạnh Tư Kỳ mới biết rằng tên này được chị ấy lấy sau khi hỏi ý kiến của mình.
Trước khi xuống xe, Trần Kiệt Dung nói: “Tư Kỳ, cuộc đời là một hành trình. Chúng ta đã già nhưng trái tim vẫn còn trẻ. Bởi vì chúng ta có nhà, đó là đất nước, là cục cảnh sát, là ngôi nhà nhỏ của chúng ta. Chính nhờ có nhà, chúng ta mới tụ họp và mãi mãi không xa cách, mãi mãi không cô đơn. Vì vậy, hãy luôn nhớ về cố hương.”
Đúng vậy, "Nhớ về cố hương", cuộc đời chính là hành trình của sự hồi tưởng và trở về.
Một tháng sau, lễ tang của Lộ Hạc cũng được tổ chức như dự kiến. Thi thể anh được an táng tại Nghĩa trang Liệt sĩ thành phố Kim Dương.
Hôm ấy trời mưa lất phất. Triệu Lôi Đình cầm ô che cho Mạnh Tư Kỳ. Buổi sáng các đồng nghiệp trong cục cảnh sát và những người từng quen biết Lộ Hạc lần lượt đến nghĩa trang để viếng.
Mạnh Tư Kỳ đứng ở một góc xa, lặng lẽ nhìn tấm bia mộ được che phủ bởi bóng tùng bách, rất lâu không rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play