Mạnh Tư Kỳ suy đoán, đó chính là Diêu Khôn Minh, con trai của Diêu Nhân Tuấn, chủ một công ty da cao cấp.
Đằng sau Diêu Khôn Minh còn có hai thanh niên mặc vest chỉnh tề, có lẽ là nhân viên của ông ta, cùng một người phụ nữ trung niên mặc đồng phục của viện dưỡng lão. Mạnh Tư Kỳ từng gặp qua người này, đó là một trong những quản lý của viện, phó viện trưởng, họ Tiêu.
Phó viện trưởng Tiêu mỉm cười nói: “Xin lỗi các đồng chí cảnh sát, chuyện là thế này, đây là con trai của ông Diêu, Diêu tổng. Hôm nay ngài ấy đến thăm bố và biết các anh chị đến điều tra nên gấp rút đến gặp.”
Khi nhận ra là cảnh sát, Diêu Khôn Minh bình tĩnh lại đôi chút nhưng giọng điệu vẫn rất kiêu ngạo: “Các người cũng biết bố tôi bệnh nặng, có việc gì sao không liên hệ với gia đình? Sao lại cứ làm phiền người già, ông ấy không thể chịu được sự kích thích. Mỗi lần như vậy, trí nhớ của ông ấy càng suy giảm nghiêm trọng hơn.”
Phùng Thiếu Dân bị chắn ở cửa, giải thích: “Anh là người nhà? Tôi hy vọng anh có thể hiểu, chúng tôi cần thực hiện công vụ, muốn hỏi ông ấy vài câu.”
“Anh thấy tình trạng này ông ấy có thể nói chuyện được không?”
“Các vị, cụ Diêu cần được nghỉ ngơi. Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi.” Y tá Hà đứng trong phòng nhắc nhở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play