Mọi người cầm bánh mì và nước nhìn Phùng Thiếu Dân, dường như không hiểu hành động của ông ấy. Rõ ràng La Tiêu Quốc chỉ nói đùa, câu đó chẳng có ý gì khác cả.
La Tiêu Quốc cũng bị lời nói của Phùng Thiếu Dân làm cho sửng sốt, yết hầu của anh ta di chuyển nhanh, anh ta liếm đôi môi khô khốc và lùi lại một bước.
Bên lề đường, đèn đỏ và xanh của xe cảnh sát nhấp nháy, xe cộ qua lại tấp nập nhưng nơi đây lại tĩnh lặng đến đáng sợ.
Lộ Hạc bước đến, dường như anh nhận ra điều gì bèn lên tiếng: “Nghe rõ đây, Mạnh Tư Kỳ sẽ đi cùng tôi. Chỉ cần cô ấy không bị tụt lại, không ai được nhắc đến chuyện rời đội.”
Lộ Hạc quả thực đã nhìn thấu nhiều thứ. Anh thấy được tâm tư của Phùng Thiếu Dân và có lẽ chỉ mình anh hiểu sự tức giận của Phùng Thiếu Dân.
Anh cũng thấy được sự cứng đầu và kiên định trong ánh mắt của Mạnh Tư Kỳ.
Cô gái này là người khiến anh ngưỡng mộ nhất kể từ khi anh biết cô và cũng là người khiến anh khó hiểu nhất. Cô có một nét đặc biệt bẩm sinh, một khí chất khiến người khác bị cuốn hút nhưng Lộ Hạc không thể diễn tả rõ ràng. Mỗi khi nhìn thấy cô, anh đều cảm nhận được rằng Mạnh Tư Kỳ thật sự rất đặc biệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT