Ngay khi vừa bước chân vào sân sau, dòng suy nghĩ của cô bị cắt đứt bởi cảnh tượng trước mắt.
Khi tất cả các công tắc tổng được bật lên, ánh sáng trong sân hầu như bật hết. Cây cối, cây quế, nhà kính và tất cả các vật trang trí khác đều được thắp sáng bằng những dải đèn màu rực rỡ. Nơi này giống như một tiên cảnh khiến người ta có cảm giác đang bước vào thế giới cổ tích.
Cô có thể tưởng tượng tâm trạng của Long Thiện Văn mỗi năm khi đến đây mừng sinh nhật. Cô ấy cùng ba người bạn uống rượu vang đỏ, ăn bánh kem, hát những bài hát, cười đùa với nhau, trải qua những đêm vui vẻ nhất.
Có lẽ cô ấy đã dự đoán được rằng một ngày nào đó mình sẽ chết và đã chọn nơi này làm nơi an nghỉ cuối cùng. Nơi này có lẽ còn chứa đựng sự thật của năm đó, mà cô ấy muốn chọn lúc mình chết để hé lộ sự thật.
Mỗi năm cô ấy mời ba người bạn đến đây, tặng cho họ những món quà quý giá. Không chỉ để ôn lại chuyện cũ, chia sẻ niềm vui mà có lẽ còn muốn truyền đạt cho họ rằng nơi này còn có một bí mật của mình.
Sân này không lớn lắm, nếu đào hết toàn bộ mặt đất thì công việc sẽ rất nhiều. Phùng Thiếu Dân đứng trong sân phân tích một lúc: “Nếu Long Thiện Văn có ý giấu đồ ở đây, thầy nghĩ có ba chỗ rõ ràng nhất: Xung quanh nhà kính, dưới cây quế và xung quanh cái đình, những chỗ có đặc điểm dễ nhận thấy.”
Mạnh Tư Kỳ gật đầu: “Thầy nói có lý, vậy chúng ta chia nhau ra đào. Em sẽ đào quanh nhà kính, còn thầy đào dưới gốc cây quế nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play