Khổng Dương quay người chạy đi, cậu ta chạy vào màn mưa, cố gắng chạy trốn. Chạy được một đoạn, cậu ta lại dừng lại, nhớ đến bố mình, cậu ta quay đầu lại đi vài bước, nước mắt sớm đã hòa lẫn cùng nước mưa.
Cậu ta nhìn từ xa thấy Quy Hướng Dương cúi xuống nhặt chiếc ô của mình lên, Quy Hướng Dương nhìn về phía mưa, dường như đang nhìn thấu cậu ta, Khổng Dương sợ hãi bước lùi lại, Quy Hướng Dương thu hồi ánh mắt, cúi xuống đo dấu giày của cậu ta in trên mặt đất.
Hôm đó Khổng Dương không biết mình đã làm thế nào để chạy thoát khỏi nhà máy dệt, cậu ta cố gắng chạy, chạy về đến khu tập thể và ngã gục xuống sân.
Khi tỉnh lại, cậu ta mới biết mình đã sốt cao ba ngày ba đêm, mẹ cậu ta luôn túc trực bên cạnh để chăm sóc cậu ta. Tuy nhiên từ đó trở đi, cuộc sống của cậu ta không còn yên bình nữa.
Bất kể ngày đêm luôn có người đến nhà tìm mẹ cậu ta là Ngô Nguyệt Như để đòi nợ, còn cố lục tìm gì đó trong nhà. Họ nói rằng Khổng Khúc Sơn đã mang theo hơn hai mươi vạn tiền mặt mà nhà máy chuẩn bị phát cho công nhân để bỏ trốn, nghe nói là đã chạy sang Hồng Kông.
Kể xong mọi chuyện, Khổng Dương gục xuống bàn thẩm vấn và bắt đầu khóc nức nở.
Năm đó cậu ta mới chín tuổi, độ tuổi đáng ra nên sống với những ước mơ tươi đẹp. Bố cậu ta là một lao động mẫu mực, là một người chính trực nhưng lại bị người ta ám sát. Mẹ cậu ta hiền lành yếu đuối nhưng ngày ngày bị người ta đến đòi nợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play