Mạnh Tư Kỳ sững người, cô luôn nghĩ Long Thiện Văn bị vu khống nhưng tại sao Hứa Lượng lại muốn bôi nhọ cô ấy như vậy? Hứa Lượng đã sống qua thời đại đó, tại nhà máy dệt, chắc chắn cậu ta biết rõ điều gì đó. Liệu lời của cậu ta có thật không? Giờ đây Mạnh Tư Kỳ lại thấy tò mò về con người thực sự của Long Thiện Văn.
“Hứa Lượng, nếu cậu ghét cô ấy đến vậy, có thể nói cho chúng tôi nghe về đoạn quá khứ đó không?”
“Hãy gọi tôi là Khổng Dương đi. Tôi thích cái tên Khổng Dương này. Ban đầu tôi chỉ muốn kể mọi thứ cho các người nghe, nhưng tôi cần tìm một người thực sự có thể giúp tôi. Tôi hy vọng người đó là cô, cảnh sát Mạnh!”
Hứa Lượng nói rất thành thật, hoàn toàn khác với sự kiêu căng và khinh thường ban đầu, dường như cậu ta đã gửi gắm tất cả hy vọng vào Mạnh Tư Kỳ.
Cho dù cậu ta là kẻ giết người hay là một người bình thường, trong mắt Mạnh Tư Kỳ, sự thật chính là tất cả. Cô rất nghiêm túc gật đầu: “Xin mời cậu nói.”
“Tôi nhớ lúc đó tôi chỉ mới chín tuổi, nhà tôi ở gần nhà máy dệt, cũng có thể coi là khu nhà dành cho nhân viên. Tôi nhớ lúc đó bầu trời rất xanh, bố tôi thường đưa tôi đến khu phố bên cạnh nhà máy dệt để chơi. Ở đó có rất nhiều đồ chơi và đồ ăn ngon. Chiều hôm đó, bố tôi đã mua cho tôi một bịch bỏng ngô...”
Tháng Chín năm 1985, thời tiết rất đẹp, trời xanh mây trắng, trên con phố gần nhà máy dệt, Khổng Khúc Sơn đã mua cho Khổng Dương một túi bỏng ngô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play