Quy Hướng Dương nhếch miệng, cười nói: “Chỉ là bạn làm ăn thôi, tuy môi trường vũ trường có chút lộn xộn nhưng những nơi như thế lại thích hợp để bàn chuyện làm ăn. Các cô cậu trẻ có thể không hiểu. Kiểu quán cà phê hay ban công nhìn ra sông để bàn công việc có lẽ là các cô cậu trẻ tuổi xem trên TV nhiều quá.”
"Vậy sau khi rời khỏi vũ trường Vienna lúc nửa đêm, anh đã bị tấn công ở bãi đỗ xe. Anh có thể mô tả quá trình này không?" Đường Tiểu Xuyên tiếp tục hỏi.
“Vũ trường Vienna không nằm ở trung tâm thành phố, nơi đó vào buổi tối trời tối thì bãi đỗ xe cũng đen kịt. Anh nói xem tôi có thể thấy gì? Chỉ thấy một cái bóng cầm con dao đâm vào sau lưng tôi. Nếu không phải tôi thân thủ nhanh nhẹn thì người bị đâm giờ không phải là cánh tay.”
“Rồi sao nữa? Tên tấn công có đánh nhau với anh không?”
“Không. Tên đó đâm vào cánh tay tôi xong là bỏ chạy. Tôi cầm tay bị đâm, máu chảy ròng ròng, lập tức xé áo quấn lại rồi đến bệnh viện gần đó. Chuyện không lớn nhưng vợ tôi lo lắng, đặc biệt yêu cầu tôi ở lại bệnh viện để theo dõi.”
Khi nói câu này, Quy Hướng Dương đặc biệt vuốt ve sau lưng Trương Oái. Trương Oái ngồi trên giường, đã gần gọt xong quả táo nhưng biểu cảm của cô ta luôn căng thẳng khi nhắc đến vũ trường Vienna. Lúc này sắc mặt cô ta đã giãn ra nhiều, quấn vỏ táo quanh ngón tay rồi ném vào thùng rác, sau đó quay lại đưa quả táo cho Quy Hướng Dương cắn một miếng.
Quy Hướng Dương vui mừng lắm, đưa tay cầm quả táo, không ngờ vừa di chuyển cơ thể một chút đã kéo đau cánh tay bị thương, anh ta cắn miếng táo mà thốt ra một tiếng r*n rỉ vì đau đớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT