Mọi chuyện đã hiểu rõ sơ bộ, Mạnh Tư Kỳ đề nghị đi đồn công an trên trấn tìm hiểu tình huống.
Sở trưởng đồn công an cũng họ Cận, sở trưởng Cận tương đối trẻ, dường như ấn tượng đối với chuyện mười mấy năm trước không sâu lắm, ông ấy tra hồ sơ thời kỳ đó cho hai người, không tìm được hồ sơ của Tống Kim Chương và bố Cận Á Minh Cận Vĩ, nói cách khác lúc ấy không ai báo án hoặc là thôn cũ đều xử lý tử vong bình thường.
Điều này làm cho Mạnh Tư Kỳ hoài nghi chân tướng mọi chuyện, hai đứa nhỏ thật sự có thể làm được chuyện không có kẻ hở như vậy sao? Làm cho vụ án hình sự không để lại một manh mối nào.
Nhưng một câu nói của sở trưởng Cận lại nhắc nhở cô, ông ấy nói: “Có đôi khi trong thôn nhỏ này, rất nhiều người có tư tưởng không khai hóa, điều này tạo thành khó khăn rất lớn cho chúng ta phá án.”
Có lẽ sở trưởng Cận muốn biểu đạt, lúc ấy đồn công an từng có hoài nghi nhưng bởi vì thôn dân đã sớm xử lý thi thể cho nên cuối cùng chỉ có thể coi như luận xử ngoài ý muốn mà bỏ mình.
Là cái gì khiến thôn dân ngậm miệng không đề cập tới chuyện này, đó chỉ có thể là bọn họ đều biết chân tướng, Tống Tân Nhiễm bị bố dượng xâm phạm tình dục, Cận Á Minh và mẹ bị bố bạo hành, bọn họ đều là người bị hại, bởi vì "báo ứng" cho nên bọn họ lựa chọn bảo vệ đứa nhỏ.
Đây đều là suy đoán của Mạnh Tư Kỳ, bởi vì thời gian qua quá dài, hơn nữa khi đó thủ đoạn điều tra hình sự vô cùng có hạn, có lẽ lúc đó còn có đáp án khác nhưng tất cả những điều này bây giờ còn chưa phải là thời điểm để tìm tòi nghiên cứu, bởi vì nhân vật chính của câu chuyện đang ở một thành phố khác chờ đợi cô đi vạch trần chân tướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play