Sau khi uống thêm vài hớp nước nóng, sắc mặt của Tống Tân Nhiễm dần trở lại bình thường, đôi môi đỏ hồng trở nên rực rỡ hơn. Cô ta đứng dậy, cẩn thận gấp chăn lại, đặt ngay ngắn trên ghế, hành động rất lịch sự, chu đáo. Sau đó cô ta nhặt những viên thuốc Mạnh Tư Kỳ đã gom lại và bỏ chúng vào trong túi.
Mọi việc hoàn tất, cô ta nở một nụ cười, nụ cười đẹp đẽ của loài hoa ăn thịt: “Tạm biệt mọi người!”
Nhìn theo bóng dáng Tống Tân Nhiễm rời khỏi phòng thẩm vấn, tiếng gót giày cao gót nhịp nhàng vang lên trong hành lang. Tâm trạng của Mạnh Tư Kỳ vô cùng phức tạp. Cô hy vọng Tống Tân Nhiễm không gặp vấn đề gì nhưng đồng thời cũng hy vọng trong lúc yếu đuối nhất, cô ta sẽ thừa nhận tội lỗi. Nhưng điều này hoàn toàn mâu thuẫn, Mạnh Tư Kỳ chỉ có thể nhìn cô ta rời đi mà không gặp phải bất kỳ rắc rối gì.
Phùng Thiếu Dân cầm một viên thuốc trên tay và quan sát: “Đây là thuốc trị nhồi máu cơ tim à? Nhồi máu cơ tim có những triệu chứng như vậy sao?”
Ông ấy không cần câu trả lời của mọi người, bởi vì buổi tối nay Tống Tân Nhiễm đã biểu hiện quá nhiều dấu hiệu dối trá. Mặc dù cơn bệnh có vẻ thật nhưng Phùng Thiếu Dân vẫn còn nghi ngờ.
Triệu Lôi Đình nói: “Anh Phùng, anh nghi ngờ Tống Tân Nhiễm giả vờ à? Ngoại trừ không sùi bọt mép, nhìn cô ta như thể rất đau đớn.”
“Thôi, hôm nay đến đây thôi.” Phùng Thiếu Dân đứng dậy: “Trễ rồi, hai người về nghỉ ngơi đi. Tiểu Triệu, cậu có sức thì đưa Tiểu Mạnh về nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT