Vừa rồi bởi vì Lục gia không cho vay xương rồng, thôn dân trong lòng có oán hận, lúc này chút oán hận trong lòng cũng đều bay mất.
Nếu không có Lục gia Tam Lang, bọn họ cũng sẽ không có nước uống.
Khi các thôn dân khen ngợi Lục Thời Yến lên trời, hắn lạnh nhạt lấy túi nước trên người xuống, ngoại trừ ba túi nước cho tam phòng, toàn bộ giao cho Tô thị.
Trên người hắn ngoại trừ túi nước, còn buộc một cuộn dây leo.
Thấy Giang Đường Đường nhìn qua, hắn lạnh nhạt nói: "Vừa rồi bận tìm nước còn chưa kịp đan mũ, ta có mang dây leo về rồi.”
Nhìn mồ hôi trên trán hắn, Giang Đường Đường hiếm khi dâng lên một tia cảm giác tội lỗi, “Ta có để lại xương rồng(*) cho chàng, chàng có muốn nếm thử không?”
(*) Xương rồng tiếng Trung còn gọi là Tiên Nhân Chưởng.
“Xương rồng?" Lục Thời Yến không mấy hứng thú với thức ăn, chỉ cảm thấy hiếu kì tên của món ăn này.
Giang Đường Đường vừa rồi cũng nhanh miệng nói ra tên xương rồng ở kiếp trước. Chẳng qua nàng cũng không hoảng hốt, bình tĩnh đưa một miếng xương rồng cho hắn, “Thứ này bên ngoài đều là gai, cho nên gọi nó xương rồng, chàng muốn nếm thử không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play