Không thể không nói, hạt dẻ này tuy rằng nhỏ, nhưng do ở thời đại này môi trường còn chưa bị ô nhiễm, hạt dẻ dại mùi vị rất ngọt bùi.
Giang Đường Đường nhìn hắn, cười nói: "Ngon lắm.”
Nghe Giang Đường Đường nói ăn ngon, Lục Thời Yến đưa mấy hạt dẻ còn lại trong tay cho nàng. Mỗi lần bóc xong đều đưa hạt dẻ cho Giang Đường Đường, sau đó lại cúi đầu bóc tiếp.
Thấy hắn bận rộn nửa ngày một hạt cũng không ăn, cuối cùng toàn bộ vào miệng mình, Giang Đường Đường có chút ngượng ngùng, “Chàng cũng ăn đi.”
“Ta không đói, nàng thích ăn thì ăn nhiều một chút." Trong lúc nói chuyện, Lục Thời Yến đã bóc hết hạt dẻ mà Giang Đường Đường lấy ra.
“Còn nữa không? Lấy ra ta bóc cho nàng, sau này muốn ăn thì có thể ăn ngay lập tức.”
“Vậy thì ngại lắm." Giang Đường Đường tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác ngọt ngào cùng vui mừng chưa từng có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT