“Nhưng ta không biết viết chữ." Phương Đại Dũng khó xử nhìn sang Trương Húc: "Trương huynh đệ, ngươi biết viết chứ? Ngươi giúp ta viết đi.”
Trương Húc xé áo lấy một mảnh vải: "Phương huynh đệ muốn viết cái gì?”
Phương Đại Dũng gãi gáy ấp úng: "Ngươi nói đơn giản tình huống trước mắt của chúng ta là được.”
Trương Húc nhíu mày suy nghĩ một lát, cắn ngón tay, viết lên vải.
Rất nhanh, Trương Húc đã viết xong, cũng đem nội dung trên vải đọc trước mặt mọi người.
“Tốt lắm." Tất cả mọi người vẻ mặt kích động.
Cả đêm nay, đám người Phương Đại Dũng cũng không ngủ bao nhiêu giấc, nhưng có lẽ là do trong lòng mọi người đều tràn ngập hy vọng, ngày hôm sau tinh thần mọi người đều rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT