Hắn nói về những ngày định cư trong sơn cốc sau khi chạy nạn.
Tuy rằng Phương Đại Dũng không nhắc tới chuyện Lục Thời Yến nghĩ cách tìm lương thực từ bên ngoài mang về. Nhưng lại nói mọi người ở trong sơn cốc khai hoang xây nhà, đào rau dại.
Mặc dù ẩn đi chuyện người sơn cốc có gạo ăn, nói thành mọi người đào rau dại sống qua ngày, cũng đủ làm cho những hán tử ở đây hâm mộ không thôi.
Bất tri bất giác, mọi người đều nghe đến mê mẩn, tiếng khóc cũng dần nhỏ đi. Có người nhịn không được hỏi: “Trên đời này thật sự có nơi như vậy sao?”
Lục Phúc Sinh vẻ mặt tức giận trừng Phương Đại Dũng, "Ngươi còn không biết xấu hổ nói ra. Nếu không phải ngươi không dẫn ta đi, chúng ta sao lại rơi vào kết cục này.”
Những lời này của Lục Phúc Sinh, có thể nói là hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người.
Nếu sơn cốc kia tốt như vậy, không bị người ngoài biết, có thể tránh né chiến loạn, bọn họ lại ở trong sơn cốc nung gạch xây nhà, vì sao không ở trong sơn cốc sống qua ngày, ngược lại rơi xuống kết cục như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT