Bởi vì trong khoảng thời gian này, Uông Thuận Tài vẫn phụ trách ăn uống của người nhà Lục Phúc Sinh, cả nhà hắn vô cùng tín nhiệm Uông Thuận Tài. Nghe hắn nói tiền trong tay dùng hết, ở bên ngoài tìm được phương pháp kiếm tiền, mấy người hoàn toàn không có hoài nghi.
Ngay cả lúc bị bọn buôn người mang lên xe ngựa, còn liên tục nói cảm kích Uông Thuận Tài, thẳng đến khi bị kéo đi tới quặng mỏ, cả nhà mới choáng váng.
Liêu thị nhìn những thợ mỏ da bọc xương kia, hàm răng run rẩy: "Chuyện… chuyện này là sao? Jhông phải nói đưa chúng ta đến làm việc cho dại lão gia, sau này ăn uống không lo à?”
Xa phu đánh xe cười nhạo, một tay đẩy Liêu thị ngã xuống, "Giữa ban ngày, ngươi mơ mộng cái gì? Các ngươi bị hảo huynh đệ của ngươi bán rồi.”
Nói xong, hắn có chút ghét bỏ nhổ một ngụm nước miếng lên người Liêu thị.
Bọn chúng buôn bán nhân khẩu, đương nhiên không chỉ vận chuyển nhân khẩu vào trong mỏ. Nữ nhân bán đi thanh lâu còn kiếm nhiều tiền hơn cho vào mỏ làm việc.
Nhưng lão nương này không chỉ lớn tuổi, dung mạo còn xấu xí, bán vào thanh lâu cũng không ai muốn, bất đắc dĩ chỉ có thể bán đến quặng mỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT