Quách Huyên Đồng ủy khuất lại khó hiểu hỏi: “Nương, người vì sao phải ăn nói khép nép đi lấy lòng một thôn phụ?”
Mẫu thân nàng ta đường đường là Huyện lệnh phu nhân.
Cho dù cha nàng ta chết, danh tiếng huyện lệnh phu nhân cũng không còn, nhưng nhà ông ngoại nàng ta cũng là phú thương giàu số một số hai ở Giang Châu, dù thế nào thân phận cũng cao hơn một thôn phụ như Giang Đường Đường.
Thôi thị tức giận hỏi ngược lại: "Con nói là vì sao?”
Không đợi Quách Huyên Đồng trả lời, bà ta lại nói: "Ta ngược lại muốn hỏi con, vì sao vẫn có địch ý với Lục nương tử? Chẳng lẽ bởi vì phu quân nàng? Con đã quên lúc trước nương dạy con như thế nào rồi sao? Con làm cho ta quá thất vọng.”
Đối diện với ánh mắt của mẫu thân, trong lòng Quách Huyên Đồng không hiểu sao hoảng hốt, vội vàng giải thích: "Con không có địch ý với nàng ta, con chỉ là cảm thấy nương ăn nói khép nép với một thôn phụ, quá mức ủy khuất cho người.”
Thôi thị yên lặng nhìn nữ nhi, một hồi lâu mới nói: "Đừng có mở miệng là thôn phụ này thôn phụ kia, nàng là thê tử của ân công, cũng chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT