Lúc mới đi quan đạo, mẫu tử mấy người ngồi trong xe ngựa còn đỡ. Nhưng chờ về sau, quan đạo đi không được, Lục Thời Yến muốn chuyển sang đi đường núi, mấy mẫu tử Thôi thị mới cảm thấy gian nan.
Tuy rằng bởi vì Lục Thời Yến không cho lạm sát người vô tội, mọi người không động thủ với mấy nữ tử này.
Nhưng bọn họ là gia quyến của tham quan, còn có thể bại lộ vị trí của sơn cốc, đoàn người đều không có hảo cảm với bọn họ.
Quách Huyên Đồng ôm ngực, không ngừng thở hổn hển: "Nương, con thật sự đi hết nổi rồi.”
“Đi không nổi cũng phải đi." Thôi thị thở từng hơi nặng nhọc: "Không muốn trải qua ác mộng như vừa rồi thì phải liều mạng đuổi kịp.”
Bà ta ổn định hơi thở, hạ giọng, bắt đầu giảng đạo lý cho hai nữ nhi, "Đám hán tử này tuy rằng cướp tiền, nhưng là cướp có nguyên tắc, chỉ có đi theo bọn họ thì mẫu tử chúng ta mới có một đường sống.”
Những lời còn lại, cũng không cần bà ta nhiều lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play