Tô thị cũng nhảy lên mắng: "Cao Thụ Mai, ngươi là bạch nhãn lang, ngươi nói thử xem trên đường đi Tam nhi nhà ta giúp ngươi lấy bao nhiêu nước, lúc chưa uống thì ngươi cảm ơn trời đất, uống xong ngươi trở mặt nói xấu con ta, đáng đời ngươi làm quả phụ, về sau nhà ngươi có việc đừng hòng tìm con ta nữa.”
Nghĩ đến sự giúp đỡ của Lục Thời Yến trên đường đi, những người vừa rồi phản đối đều ngượng ngùng cúi đầu.
Chỉ có mấy huynh đệ Phương Mộc Lâm vẫn cứng cổ như trước, hỏi Lục Thời Yến dựa vào đâu ra lệnh, bọn họ lại dựa vào cái gì phải nghe hắn chỉ huy.
Lục Thời Yến thản nhiên nói: “Chỉ dựa vào ta tìm được sơn cốc này, chỉ dựa vào ta phải phụ trách an toàn của mọi người, cai bất mãn với sự sắp xếp của ta thì có thể rời khỏi đây, tự tìm chỗ an cư.”
Đã sớm có người bất mãn với đám lười biếng nhà Phương gia, Lục Thời Yến vừa lên tiếng, bọn họ lập tức hùa theo: "Đúng đó, các ngươi bất mãn với sự sắp xếp của Lục Tam Lang, các ngươi có thể đi chỗ khác sống, chỗ này là Lục Tam Lang tìm được.”
“Vạn nhất binh lính Tây Nhung xông vào sơn cốc, các ngươi ai có thể cầm đao cùng binh lính Tây Nhung liều mạng?"
Giang Đường Đường cũng đứng ra nhắc đến lợi ích của việc phòng dịch, thủy lợi, thậm chí là trồng trọt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play