Tống trưởng thôn kích động vô cùng, "Ở trong núi lại có mảnh đất phì nhiêu và bằng phẳng như vậy, đây là phúc địa a! Chúng ta tìm được đất an gia rồi.”
Ông trời cho bọn họ một con đường sống!
Chỉ là cao hứng xong, ông ta lại ưu sầu. Khai hoang rồi thì trồng cái gì? Hiện tại cả thôn trên dưới chỉ sợ không có ai có nổi một hạt giống.
Tống trưởng thôn trong nháy mắt cao hứng không nổi.
Ông ta ủ rũ nói: “Nơi này cũng không biết là nơi nào, quan phủ có thu thuế hay không... Mọi người vì giữ mạng đã sớm ăn sạch hạt giống, đất này khai hoang mà không có hạt giống cũng chỉ uổng phí.”
Lục Thời Yến lại đáp: "Mọi người sắp xếp ở đây trước, chờ ngày mai ta sẽ đi tìm hiểu thêm. Nếu xác định nơi này thích hợp an cư, chuyện trồng lương thực ta sẽ nghĩ biện pháp.”
"Chỉ có thể vất vả ngươi rồi." Tống trưởng thôn cảm thán: “Trong thôn chúng ta may mà còn có ngươi, nếu không có ngươi, người của cả thôn chúng ta không biết còn sống sót bao nhiêu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT