Ngoại trừ không có dụng cụ, bọn họ còn chuyển không nổi. Hơn nữa đám người Lưu Thành Phong cũng không mang được.
Thật sự là mảnh sắn này có rất nhiều, thôn dân đều sợ có độc, không đào nữa, mảnh đất này toàn bộ thuộc về Lục gia.
Lục Thời Yến nói: "Để buổi tối ta chạy thêm mấy chuyến.”
Thạch Đại Lực cầm một cái sọt đi tới, "Lục huynh đệ, nhà của ta có dư sọt, chúng ta hành lý ít, có thể giúp đỡ chuyển một ít. Ngươi lấy một ít chúng ta giúp ngươi chuyển đi, cũng đỡ cho ngươi chạy qua chạy lại.”
Tống Triêu Dương cũng nói: "Hành lý nhà ta không nhiều lắm, có thể giúp chuyển một ít.”
Nghĩ đến Lục gia không có dư bao bố và sọt, hắn lại nói: “Ta xem bên kia có trúc, nếu không thì dệt mấy cái sọt đến chứa?”
Ngoại trừ Thạch Đại Lực và Tống Triều Dương ra, lại lục tục có vài thôn dân tới tỏ vẻ muốn hỗ trợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT