Nhưng ở càng lâu trong bóng tối, Phương Bội Như càng trở nên phẫn hận, nhưng sau khi cơn tức giận qua đi, chỉ còn lại cảm giác bất lực cùng khủng hoảng khắc sâu, lúc này nàng ta mới bắt đầu phản tỉnh lại.
Nàng ta siết chặt nắm đấm, cắn răng nói: “Là ta ghen tị với ngươi, cảm thấy những thứ này vốn đều là cuộc sống của ta. Cho nên khi Vương Nhị Cẩu tới tìm ta đề nghị ám hại các ngươi, ta mới không chút do dự đáp ứng…”
Vương Nhị Cẩu vừa nghe Phương Bội Như muốn nói ra chi tiết việc hai người thương lượng hại người Lục gia như thế nào cho Giang Đường Đường, hắn giận dữ rống to: “Tiện nhân, ngươi nói bậy cái gì đó?”
Hắn nói xong liền muốn đi tới kéo Phương Bội Như. Giang Đường Đường lạnh giọng: "Vương Nhị Cẩu, ngươi dừng tay cho ta.”
Giang Đường Đường ngày thường nũng nịu, luôn làm cho người ta cảm thấy nàng dễ khi dễ.
Nhưng một tiếng này của nàng lại làm cho Vương Nhị Cẩu hoảng sợ, hắn theo bản năng buông lỏng tay.
Giang Đường Đường nghiêm nghị nói: "Ngươi để Bội Như nói xong.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT