Cho dù nàng đi theo nam nhân khác, đó cũng là thân bất do kỷ, trách không được nàng.
Tuy rằng lý trí nói như thế, nhưng nhìn thê tử đầu tiên là nhìn xem phản ứng của nam nhân bên cạnh, hắn vẫn cảm giác ngực bị đâm đau.
Hắn hai mắt đỏ bừng, cố nén ghen tị, làm ra nụ cười thân thiện: “Vị đại ca này không biết xưng hô như thế nào, trên đường đi đa tạ ngươi chiếu cố vợ con ta, Lý Thạch ta ghi nhớ ân tình của ngươi, về sau nếu có gì cần giúp đỡ, ta cho dù lên núi đao xuống biển lửa cũng nhất định làm được.”
Hạ thị có chút co quắp nói: “Thạch ca, ngươi nghe ta nói, ta và hài tử khi đó bị tặc nhân ăn thịt người kia tính kế, sau đó vất vả lắm mới trốn ra được, mắt thấy sắp bị bắt trở về, là cả nhà Hùng đại ca bọn họ cứu chúng ta, ta không nghĩ tới ta đời này còn có thể nhìn thấy ngươi... Cho nên...”
Hạ thị trong lúc nói chuyện mang theo tiếng khóc nức nở cùng oán giận, "Ngươi là đại phu nhân tâm, muốn cứu bách tính thiên hạ, ngươi đi cứu bọn họ là được rồi, mẫu tử chúng ta không cần ngươi lo lắng. Ngươi coi như chúng ta đã chết là được, ngươi cần gì phải tìm đến đây.”
Lý Thạch sớm hối hận lúc ấy không nghe lời thê tử khuyên bảo, cố ý cứu trợ dân chạy nạn, "Mai Anh, ta đã biết sai rồi, sau khi ba người xảy ra chuyện, ta liền thề về sau không bao giờ làm nghề y nữa.”
“Ngươi cần gì phải như thế.” Hạ thị lấy tay che mặt, “Cầu xin ngươi, coi như ta đã chết, chúng ta từ biệt đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play