Mấy người đành phải nghẹn khuất xin lỗi Giang Đường Đường, lại nói mấy lời tốt đẹp với Tô thị. Sắc mặt Tô thị mới dịu đi một chút, "Chúng ta cũng không phải là người vô tình, nếu chúng ta có dư lực cũng sẽ không mặc kệ mọi người.”
Bà ta cầm dao, cắt cây chuối tây thành nhiều đoạn ngắn, nói với người trong thôn: "Đây là chuối tây nhà ta dùng làm nước uống, nếu các ngươi không có nước, có thể tới lấy một ít để giải khát. Nhưng nhà chúng ta một chút nước cũng không có, có thể cho mọi người cũng không nhiều, mong bà con đừng trách tội.”
Tuy rằng hai ngày trước Lục Thời Yến mang theo mọi người tìm được nguồn nước, túi nước của mọi người đều được đổ đầy, nhưng hiện tại thời tiết nóng, mọi người lại lên đường, lượng nước dùng cũng lớn.
Đến bây giờ, kỳ thật trong túi nước các nhà cũng còn lại không nhiều lắm. Tô thị chịu phân một ít cây chuối tây cho mọi người, các thôn dân đều cảm kích không thôi, luôn miệng nói: “Lục tẩu tử nói gì vậy? Ngươi nguyện giúp chúng ta một tay chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta, về sau cả đời này chúng ta đều nhớ kỹ ân tình của ngươi. Làm gì có trách tội không trách tội?”
Có người nhìn về phía Cao Thụ Mai, bóng gió nói: "Chúng ta không phải là những người không biết cảm ơn.”
……
Mọi người khen ngợi xong thì cầm cây chuối tây ở chỗ Tô thị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT