Phó Tịch Xuyên hơi mở cửa sổ phòng bệnh một chút để làm giảm bớt không khí mờ ám.
Khi anh quay lại giường, Lâm Song Ngữ đã nằm xuống, nhắm mắt lại, việc cậu có ngủ hay chưa thì chỉ mình cậu mới biết. Phó Tịch Xuyên đưa tay đắp chăn cho cậu. Vừa kéo góc chăn lên, anh thấy người đang nằm khẽ cứng người lại một cách khó nhận ra, đáy mắt anh lướt qua một tia ý cười, coi như không thấy gì, kéo chăn ngay ngắn lại.
Cảm nhận được hơi thở của Phó Tịch Xuyên rời đi, cơ thể Lâm Song Ngữ khẽ thả lỏng.
Gã đàn ông thối này thật xảo quyệt!
Mặc dù đã tiêm thuốc ức chế, nhưng dù sao đây cũng là kỳ mẫn cảm bị cưỡng chế kích hoạt, cơ thể vẫn rất mệt mỏi, không lâu sau Lâm Song Ngữ đã chìm vào giấc ngủ sâu.
Lúc này, tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài, là Diệp Tuyền và Phó Hành đã đến. Thấy Lâm Song Ngữ ngủ rồi, cả hai đều đồng loạt nhẹ nhàng bước chân, rồi ra hiệu cho Phó Tịch Xuyên.
Phó Tịch Xuyên nhìn lượng nước truyền của Lâm Song Ngữ, vẫn còn hơn một nửa, hơn nữa có cả chuông báo, vì vậy anh đi cùng họ đến phòng chờ dành cho người nhà ở bên cạnh.
Hai vệ sĩ đứng ở cửa phòng bệnh. Phó Tịch Xuyên hạ giọng dặn dò: "Không cho phép bất cứ ai vào, khi cậu ấy tỉnh dậy thì đến phòng chờ bên cạnh tìm tôi."
Hai vệ sĩ: "Vâng."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play