Nếu lần này Lâm Song Ngữ làm vậy là để khiến Phó Tinh Thần buồn nôn, thì cậu đã thành công thật rồi.
Ngay từ lúc bị Đỉnh Sáng loại, Phó Tinh Thần đã hiểu rõ một điều: Phó Tịch Xuyên không giống những người anh khác. Anh không hề có chút thiên vị hay cảm tình đặc biệt nào với hắn. Phó Tịch Xuyên là kiểu người lạnh lùng, vô cảm, không ai dễ dàng lọt vào mắt anh được.
Ai anh cũng lạnh nhạt như thế, nên hắn cũng chẳng để tâm làm gì.
Dù sao thì hắn đâu phải tiền, làm sao có thể mong ai cũng thích mình?
Nhưng điều khiến hắn khó chịu là bây giờ nhìn cách họ đối xử với nhau, hắn nhận ra—Phó Tịch Xuyên với bọn hắn không chỉ là thờ ơ, mà còn chẳng coi họ là em ruột.
Trong mắt anh, từ đầu đến cuối chỉ có mỗi Lâm Song Ngữ mới là em trai.
Một người mà trước đây bọn hắn từng giẫm dưới chân, chẳng hề coi ra gì!
Sao mà không tức, không buồn nôn cho được?
Dù Phó Tịch Xuyên chẳng buồn để ý đến họ, nhưng vì Lâm Song Ngữ đang mang thai, đi lại chậm chạp, nên bọn họ vẫn đuổi kịp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT