Hôm sau, lão gia vẫn chưa ra khỏi ICU, nhưng trong bệnh viện đã có một đống người túc trực, cũng không cần Phó Tịch Xuyên lúc nào cũng phải túc trực báo hiếu, thế nên anh liền dẫn Lâm Song Ngữ đi dạo mấy danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở Hải Thị.
Lâm Song Ngữ chơi rất vui, cậu khá thích kiểu thành phố phồn hoa đô hội, ngập tràn trong sự xa hoa trụy lạc như thế này.
Đặc biệt là khi đêm xuống, nơi nơi đều là ánh đèn rực rỡ, phồn hoa náo nhiệt, giống như một thành phố không bao giờ ngủ.
Tầm chiều tối, Phó Tịch Xuyên dẫn cậu đến ăn ở phủ Ninh Vương nổi tiếng. Nghe nói đó là chỗ ở của một vị vương gia thời tiền triều được cải tạo thành nhà hàng, đầu bếp cũng là truyền nhân của ngự trù, nói chung là bày ra đủ trò chiêu trò, đến cả nước sôi cũng có thể bán được với giá 100 tệ một ly.
Mặt tiền phủ Ninh Vương rất lớn, trước cửa còn có hai con sư tử đá oai vệ đứng sừng sững.
Chỉ nhìn từ bên ngoài thôi cũng đã rất giống phủ đệ của vương gia trong mấy bộ phim truyền hình cổ trang.
Hôm nay là Giáng Sinh, nhà hàng khá đông người. Nhân viên phục vụ mặc sườn xám dẫn họ đến trước cửa một phòng riêng, làm động tác mời vào. Họ vừa định bước vào thì cánh cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở ra, có hai người từ bên trong bước ra.
Hai người đó vừa nhìn thấy họ thì lập tức khựng lại.
Ngay giây sau, phía sau vang lên giọng nói đầy kinh ngạc của Phó Tịch Xuyên: “Ba, cha.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play