Mặc dù tên chó săn họ Phó giật lại bát bún chua cay, nhưng thấy ánh mắt thèm thuồng của Lâm Song Ngữ, cuối cùng vẫn nổi chút lương tâm, chia cho cậu một nửa.
Lâm Song Ngữ ăn hết phần của mình, rồi xử luôn nửa phần còn lại, cũng coi như no bụng.
Nhưng vẫn phải chửi một câu: "Phi! Đồ đàn ông tệ bạc!"
Từ lần Lâm Song Ngữ dùng tấm poster đó vả thẳng vào mặt Điền Á Vi, cô ta cuối cùng cũng không còn lúc nào cũng mở miệng chê bai kiểu "Thực tập sinh thì thế này", "Thực tập sinh thì thế kia" để dè bỉu cậu và Chúc Hân nữa.
Nhưng chị ta lại thường xuyên kiếm cớ bận rộn, thỉnh thoảng đẩy phần công việc thiết kế của mình sang cho cậu.
Chị ta không trực tiếp nhờ, mà lại chạy đến trước mặt tổ trưởng, ra vẻ chính nghĩa: "Song Ngữ giỏi như vậy, không thể để Phó tài năng được." Rồi còn thêm vào mấy câu như "Cho cậu ấy nhiều cơ hội rèn luyện một chút." Để rồi thản nhiên danh chính ngôn thuận nhét việc của mình cho cậu.
Tổ trưởng nào biết Lâm Song Ngữ chỉ đến làm có một tháng, còn tưởng công ty đang có một hạt giống tiềm năng cần bồi dưỡng, thế là gật đầu cái rụp.
Lâm Song Ngữ cạn lời toàn tập.
Tới giờ tan làm, Điền Á Vi lại định đẩy việc cho cậu. Lâm Song Ngữ bịa đại một lý do, nói phải đi xem mắt, rồi nhanh như chớp chuồn đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT