Lâm Song Ngữ mất ba ngày để giúp Vương Tiến vẽ bức tranh tường.
Cửa hàng vốn dĩ còn thô sơ, sau khi có bức tranh này trang trí, lập tức trở nên nghệ thuật hơn hẳn. Cả phong cách cố ý để mộc mạc, chưa sửa sang gì của quán cũng vì thế mà bỗng chốc trở thành nét đặc trưng riêng.
Vương Tiến lập tức chọn một ngày đẹp để khai trương.
Hôm khai trương, Lâm Song Ngữ đã đến giúp từ sáng. Khi anh đang cùng Vương Tiến xiên thịt, ngoài cửa chợt có một giọng nói khá lịch sự vang lên:
“Xin chào, tôi giao lẵng hoa, xin hỏi ai là anh Vương Tiến?”
Vương Tiến có khá nhiều bạn bè, từ sáng đến giờ đã có lẵng hoa được gửi đến liên tục. Nhưng bạn bè anh hầu hết là người ở phố Ngô Đồng, mấy cửa hàng bán hoa quen biết cũng chỉ có vài chỗ.
Thế mà người đứng trước cửa ăn mặc rất chỉn chu, trông không giống người trong khu này chút nào.
Vương Tiến vội tháo găng tay dùng một lần ra rồi bước ra ngoài: “Là tôi, tôi đây.”
“Chào anh Vương, hai lẵng hoa này là do một người tên Phó Tịch Xuyên gửi tặng anh. Anh ấy chúc anh khai trương hồng phát, buôn may bán đắt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT