[…]
Tôi nằm bẹp dí trên bàn như con cá mắm bị đem đi phơi nắng, linh hồn thì đã bay đi lảng vảng đâu đó gần tầng ozone. Trong đầu, não tôi như bị nhiễm bug, tự động chạy hàng trăm kịch bản về việc Đăng Phong đã ăn cái ổ bánh mì định mệnh đó như thế nào.
Giờ ra chơi, lớp vắng hoe, chỉ còn vài đứa đang bận ăn vặt, tám chuyện hoặc tranh thủ ngủ gật. Tôi vẫn nằm đó, sống dở chết dở, cho đến khi…
RẦM!
Cửa lớp bật tung như trong phim hành động. Tôi giật nảy người, bật dậy theo phản xạ. Ba đứa bạn kế bên cũng giật mình rớt cả miếng bánh tráng đang nhai dở.
Người bước vào không ai khác ngoài Đăng Phong – nhân vật chính trong mọi kịch bản não tôi vừa chạy qua lúc nãy.
Nó vẫn mặc áo đồng phục trường, nhưng có vẻ vừa chạy gấp, tóc tai rũ rượi, trán lấm tấm mồ hôi. Môi thì sưng vều ra, đỏ như mới đi đánh boxing về. Dù vậy, thần thái vẫn đúng chuẩn “đẹp trai vô cùng tận”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT