[…]
Vì tò mò, tôi lôi cả An Di, Hạ Vân và Diệp Anh đến chỗ cũ—nơi mà hồi còn quen nhau, tôi và Đăng Phong hay lui tới. Cả lũ cố tình đến sớm nửa tiếng, núp trong bụi rậm, muỗi hút hết cả lít máu. Đang ngồi chửi thầm, tôi chợt thấy một bóng dáng quen thuộc bước tới.
Là Thanh Trà.
Bạn cũ hồi cấp hai của tôi. Nhưng nói "bạn cũ" cũng không đúng lắm, vì hồi ấy chúng tôi chẳng có bất kỳ mối quan hệ gì, chỉ đơn giản là học chung trường. Tôi chỉ từng nghe qua tên cô ấy vài lần. Hồi đó, khi tôi và Đăng Phong còn quen nhau, có tin đồn rằng Thanh Trà thích Đăng Phong nhưng bị nó từ chối. Tôi không để tâm lắm, chỉ nghe rồi cho qua.
Đang chìm trong suy nghĩ, bỗng ba con bạn trời đánh lục đục thế nào mà đẩy tôi loạng choạng, rồi—rầm!—tôi ngã sấp mặt xuống đường một cách không thể nhục nhã hơn, đúng như câu đau 1 quê 10.
Tôi chống tay bật dậy, quay phắt lại, quét ánh mắt sắc như dao về phía ba đứa kia—ánh mắt chứa đầy sát khí và sự cảnh cáo ngầm. Ba con nhãi đó nuốt nước bọt cái ực, lảng đi như chưa hề gây ra tội lỗi tày đình này.
Hít một hơi thật sâu, tôi chỉnh lại quần áo, vuốt tóc ngay ngắn, gạt sạch mọi dấu vết của cú ngã nhục nhã kia. Rồi, với phong thái hiên ngang nhất có thể, tôi hất cằm đầy kiêu hãnh sải bước đến chỗ hẹn—như thể vài giây trước chẳng hề có chuyện gì xảy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play