“Không phải ở bên kia rộng rãi thì sẽ thuận tiện cho việc chăn nuôi hơn sao anh cả?” Châu Tùng Bách cười nói.
Anh cả Châu nhìn anh với ánh mắt đành vậy, nói: “Nếu đã như vậy thì, sang năm sau anh cả cũng sẽ sang đó phụ em một tay.”
Châu Kiến Vĩ vừa nghe xong thì cũng biết là anh ta có ý gì rồi, nên xua xua tay nói: “Anh cả à anh thôi đi. Anh là anh cả của em chứ không phải là cha của em. Nếu như anh mà tới làm giúp em một tay thì chị dâu chắc sẽ oán trách em tới chết luôn quá. Em thuê Kiến Vĩ thôi là được rồi. Nếu như Kiến Vĩ không đi làm thì em sẽ nhờ anh vợ thứ hai của em đi tìm giúp cho em hai người, không thiếu nhân lực được đâu, hơn nữa em cũng không phải là đang chơi nhà chòi, anh cả đừng dính tới chuyện này.”
“Nếu vợ con không biết thì về nói cho con bé biết rồi nói thêm là mỗi tháng thằng bé sẽ được trả bốn mươi đồng nữa, chuyện này sẽ không thiệt thòi gì cho Kiến Vĩ đâu.” Bà Châu hừ nói.
“Gì cơ, một tháng bốn mươi đồng sao?” Anh cả Châu kinh ngạc đến mức ngây người hỏi.
Anh ta chỉ nghe đứa con trai của mình nói rằng chú sáu của nó sẽ trả lương, nhưng anh ta lại không biết rằng một tháng lại trả nhiều đến như vậy.
“Chứ còn gì nữa.” Bà Châu nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play