“Không sao đâu anh, em cũng nhàn rỗi không có chuyện gì làm, có cái này thì còn bận được một xíu.” Lâm Tư Tư lắc đầu nói.
Châu Tùng Bách hôn lên mặt cô vợ tần tảo vất vả sớm hôm khiến anh đau lòng không thôi này một cái, sau đó anh lập tức cầm lấy cây bút và bắt đầu tính toán xem mình có thể chia khoảng bao nhiêu tiền ở bên trại heo bên kia.
Còn chuyện cái chăn mới thì rất nhanh Châu Tùng Bách đã lo liệu xong rồi, mặc dù tốn không ít tiền nhưng mà chiếc chăn này thực sự là rất tốt.
Châu Tùng Bách đã ra ngoài lấy nó về vào ban đêm.
Mang chiếc chăn mới về không được mấy ngày thì trời bắt đầu đã có tuyết rơi, hơn nữa còn rơi không ít.
Chỉ như vậy, Châu Tùng Bách cũng phải hong khô tuyết để mà thông đường đi đến trại heo bên kia.
Buổi sáng lúc anh trở về thì trời lạnh đến mức mặt mày anh cũng tái xanh, Lâm Tư Tư không nhịn được nói: “Khi nào thì các anh mới giết heo vậy, mau giết đi chứ không thể đi nữa đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT