Nhưng cho dù là như vậy, Hoàng Trân Trân cũng coi như thấy rõ đức hạnh của mẹ Vương Bân, không hề do dự, cho dù bỏ ra khoản tiền lớn cũng vẫn chuyển hộ khẩu của cô ấy và Vương Bân qua bên này.
Không thể không nói, Hoàng Trân Trân thật là một cô gái lợi hại.
Bây giờ mỗi tháng gửi 20 đồng về, gửi tiền về ít hơn lúc Vương Bân độc thân, nhưng một tháng 20 đồng cũng tuyệt đối không ít, ai tới nói cũng không thể nói cô ấy không để ý.
Lại có thêm tiền trợ cấp đi làm hồi trước của Vương Bân, trước khi quen Hoàng Trân Trân ở nơi làm việc cũng gửi lương về, mẹ Vương Bân chắc chắn không tiêu hết, còn tích trữ không ít.
Ban đầu Hoàng Trân Trân cho mười đồng tiền một tháng cũng ngại nhiều, phía trên còn có các anh, lại nói nuôi mẹ Vương Bân thì thôi, em trai em gái phía sau còn muốn anh nuôi không, một tháng mười đồng tiền đã đủ sống qua ngày!
Có điều rốt cuộc Hoàng Trân Trân không nỡ lòng thấy Vương Bân bị khó dễ khổ sở, vì vậy một tháng mới đồng ý cho 20 đồng tiền, thế nhưng Hoàng Trân Trân không có sắc mặt tốt gì với mẹ Vương Bân.
Cô gái lợi hại không phải dễ ức hiếp, biết rõ đối phó loại người như mẹ chồng cô ấy, càng cho sắc mặt tốt bà ta càng được voi đòi tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT