Anh quả thật đã nuôi như vậy, không khác đồ tể Hồ là bao, chỗ khác duy nhất đại khái là có đại tiên thần thủy mà vợ anh cầu tới, cho nên khẩu vị của lợn cực kỳ tốt, ngay ngày đều ăn ăn ăn, nếu không phải là năm nay thu được nhiều khoai lang như vậy thì không đủ cho chúng nó ăn.
Đồ tể Hồ tin lời của anh, lúc Châu Tùng Bách kết phường nuôi lợn với anh ta còn là người học nghề đấy, còn có thể nuôi tốt hơn anh ta sao, đây là do bỏ nhiều công sức vào việc thức ăn cho lợn.
Giết lợn ở trại nuôi lợn bên này, đồ tể Hồ đưa dao trắng vào lấy dao đỏ ra, nhanh gọn giết được hai con lợn.
Châu Tùng Bách hỏi anh ta thích thịt gì để cắt cho anh ta, dù sao phía sau còn có ba con nữa nhưng đồ tể Hồ không cần thịt lợn của anh: “Không phải cậu còn nuôi gà ư? Cậu cho tôi con gà là được.”
Năm nay bản thân anh ta cũng có nuôi lợn, hơn nữa anh ta làm công việc này, những người khác yêu thích thịt lợn lòng lợn, thế nhưng ở chỗ anh thì lại rất bình thường.
Lợn không hiếm lạ gì thế nhưng gà thì lại hiếm, bởi vì trong nhà anh ta không nuôi gà.
Châu Tùng Bách trói một con gà thịt sắp xuất chuồng cuối năm nay cho anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT