Bác gái Hoàng đặc biệt đi chậm lại một đoạn, cách một khoảng nói với con gái mình: “Chờ chút, còn một người.”
"Mẹ, mẹ nói bậy cái gì vậy." Hoàng Trân Trân hiếm khi xấu hổ nói.
Bác gái Hoàng nhìn con gái lanh lẹ của minh thế mà cũng có một mặt này, hơi buồn cười, nhưng đến cùng cũng ngưng.
Bà cụ Châu thấy hai người bọn họ lập tức nói: “Tôi còn tính cầm tới cho hai người đây, hai người lại tự tới rồi.”
Không thể không nói, hành động của bà cụ đúng là số một.
"Nào có thể để chị gái đi một chuyến chứ." Bác gái Hoàng cười nói, sau đó nói với Vương Bân: “Cảm ơn cậu trai.”
"Thím khách sáo rồi." Vương Bân nói xong, thì đi làm việc của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT