Trong vòng chưa đầy một giờ đồng hồ, Lam Tịch Dao đã xử lý mười ba ca thương tích liên hoàn. Ba ca mảnh bom găm vào xương đùi và động mạch, hai ca bỏng hóa chất cấp độ ba, bốn trẻ em hít khí độc dẫn đến co thắt phế quản, ba cụ già hôn mê vì mất nước lẫn chấn động não do vụ nổ, và một bà mẹ trẻ đang mất máu sau cưỡng hiếp.
Máu nhuộm đỏ tay áo blouse, bụi đất bám cả mi mắt và vạt váy trắng, nhưng ánh mắt cô – vẫn trong suốt như ngọc lạnh, như băng kết giữa mùa xuân đẫm lệ.
Alain đi bên cạnh, thấp giọng hỏi:
“Cô... học hết những điều này từ đâu?”
Lam Tịch Dao chỉ nhẹ cười, trong mắt lộ ra một tầng sắc lạnh dịu dàng:
“Tôi học từ các vị giáo sư, từ bệnh nhân, từ các lần học thực tế. Học chưa bao giờ là đủ.”
Gió lại nổi lên. Gió ở Cité Soleil không bao giờ là gió mát. Nó mang theo tro bụi, mùi xác thịt cháy và tiếng than khóc câm lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play