Trên bầu trời u tối của Haiti, chiếc chuyên cơ quân sự hạng nặng hạ xuống sau hơn hai giờ bay với tiếng rít dài sắc lạnh, bánh đáp chạm nền bê tông của sân bay Port-au-Prince đã rạn nứt. Gió bụi tung mù, trời đất như cũng nín lặng trước khung cảnh hoang phế – tàn tích của một thủ đô từng náo nhiệt, giờ đây chỉ còn là mảnh đất tranh đoạt của bạo loạn.
Lam Tịch Dao bước xuống theo sau đoàn quân y. Dưới ánh sáng mờ đục của đèn đường bay, mái tóc dài của cô khẽ tung bay, thân khoác đen đơn giản mà sạch sẽ, nổi bật giữa bối cảnh tan hoang. Đôi mắt cô khẽ nheo lại khi thấy phía xa, chỉ có vài nhân viên mặt nạ đầy bụi đón tiếp, số còn lại vẫn nán lại ở đường bay, gương mặt mệt mỏi vì chuyến bay dài xen lẫn lo âu vì điểm đến sắp tới.
Từ trong hoa tai tín của Lam Tịch Dao – thiết bị mẹ cô đã tặng lại cho cô – nó đã được nâng cấp thêm chế độ, bắt sóng các cuộc trò chuyện bộ đàm ở cự li nhất định.
Bên tai cô vang lên những tín hiệu rời rạc của bộ đàm – những mã lệnh nội bộ phân chia khu vực tiếp ứng.
“Báo cáo, địa điểm đầu tiên đã được tiếp ứng y bác sĩ.” một giọng lính phiên dịch từ cánh bên truyền lại, “Chuẩn bị khởi hành đến địa điểm tiếp theo.”
Lam Tịch Dao lập tức siết chặt tay cầm vali, nghiêng người vịn tay giáo sư Dawson – người đã dìu dắt cô trong những năm học y và đồng hành cùng cô trong nhiều chiến dịch nhân đạo ở trường:
“Thầy,” giọng cô trầm ổn nhưng rõ ràng. “các quân y còn lại sẽ đến đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play