Tề Du khẽ xoay người. Trước mắt cô là một người phụ nữ phương Tây, tóc vàng uốn lọn mềm mại, đôi mắt xám tro – một dáng hình cô không ngờ sẽ gặp tại nơi nghiêm mật như thế này.
“Nam Cung Tinh Uyển?” Tề Du nhướng mày, giọng không giấu nổi ngạc nhiên. “Là chị sao? Em tưởng chị đang ở Pháp rồi.”
Tinh Uyển cười rạng rỡ, bước đến, không chút do dự ôm chầm lấy Tề Du – cái ôm đầy phóng khoáng của văn hóa châu Âu, như trút bỏ mọi nghi lễ xã giao.
“Ôi trời ơi, bé yêu của chị đây rồi! Bao nhiêu lâu rồi, em vẫn vậy, vẫn đáng yêu đến mức khiến người ta muốn ôm thật lâu. Chị không ngờ gặp được em ở đây đấy! Nghe nói sau tốt nghiệp em đến Massachusetts học đại học, chị còn tính sau khi xong việc sẽ đến Cambridge một chuyến để hẹn em ăn tối.”
Nam Cung Tinh Uyển – tiểu thư độc nhất của gia tộc Nam Cung tại Marseille, từng là người chị thân thiết, đồng hành cùng Tề Du trong dàn nhạc giao hưởng hồi cô học cấp hai. Nếu âm sắc của contrabass dưới tay Tề Du là từng nốt trầm dày như hơi thở của trời đất trong tiết đông lạnh lẽo, thì tiếng sáo của Tinh Uyển lại nhẹ nhàng, phiêu bồng như gió xuân – âm sắc tưởng như trái ngược lại hoà quyện tuyệt đối. Hai người là cặp bài trùng trong bốn học trò hiếm hoi dưới trướng Herbert Blomst – vị nhạc trưởng huyền thoại được giới cổ điển quốc tế kính nể tặng cho cái danh là “bàn tay vàng của dàn nhạc châu Âu”
“Em cũng không nghĩ sẽ gặp lại chị ở đây.” Tề Du đáp, đôi mắt thoáng qua một tia hồi tưởng, đôi môi khẽ cong lên tạo thành nụ cười nhè nhẹ như ánh trăng soi mặt hồ yên tĩnh mà có hồn.
Tinh Uyển nắm lấy tay cô, không ngừng hỏi: “Em đến đây làm gì? Có việc gì quan trọng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play