Một màn vừa rồi đều thu hết vào tầm mắt của Phong Vân William, hắn khoanh tay đứng dựa người bên khung cửa lớn khảm gỗ tử đàn, ánh mắt sáng rực mang theo vẻ trêu chọc pha chút hứng thú khó giấu. Chờ đến khi bóng dáng cao ráo của Tề Du lướt qua trước mặt mình được một quãng, hắn mới thong dong nhấc chân đi theo, môi khẽ cong lên, giọng nói nhẹ nhàng cất lên tựa gió thoảng nhưng đầy ý cười:
“Nhóc Du nhà ta giỏi thật đấy, khiến người ta phải tới tận đây để bày tỏ.”
Nhìn thái độ vừa rồi của Tề Du, anh thật sự cảm thấy… thú vị rồi đây.
Bước chân của Tề Du vẫn không dừng lại, cô nhàn nhạt đáp lời, âm sắc lãnh đạm pha chút hờ hững đặc trưng, bàn tay ngọc bạch tùy ý đút vào túi quần thể thao rộng rãi:
“Hình như anh ta tới bàn chuyện với anh hai, nhưng vì anh hai không có ở nhà nên ba mới phải ra mặt.”
Phong Vân William cười khẽ, bước theo sát cạnh cô, ánh mắt thoáng nghiêm túc, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy thâm ý:
“Khí chất hắn không tệ, lớp hậu bối có thể ngồi bình thản nói chuyện với Tề Mặc chẳng tới năm đầu ngón tay. Chỉ riêng điểm này thôi đã đủ để hắn không giống những kẻ khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT